Xuất xứ Manocanh
- Thứ bảy - 03/11/2018 20:20
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Thời trang luôn thay đổi liên tục các kiểu dáng, với nhiều phong cách mới mẻ. Ở thời kỳ cổ đại và trung cổ các kiểu áo gần như không thay đổi trong cả một thời gian dài.
Trang phục thời kỳ cổ đại và trung cổ
Thời trang bắt đầu phát triển nhanh chóng trong thời kỳ Phục hưng ( thế kỷ 14, 15,16) khi nền văn minh Châu Âu phát hiện ra những nền văn hóa, phong tục và các trang phục mới. Khi các chất liệu và ý tưởng trở nên phong phú, cong người khao khát nhiều điều mới mẻ hơn. Tốc độ thay đổi của thời trang tiếp tục tăng nhanh.
Thợ may là những người lao động , làm ra sản phẩm thời trang với những chi tiết công phu, kỹ thuật khâu tay được sử dụng nhiều, họ được những thế lực giàu có bảo trợ, may những trang phục đơn chiếc đáp ứng yêu cầu thẩm mỹ của người bảo trợ. Mỗi loại quần áo được may vừa với đo chính xác của khách hàng. Các loại váy, bộ trang phục được khâu đơn chiếc theo chính định kỹ thuật của chủ. Phong cách riêng của thợ may là nhũng bí mật được bảo vệ bởi những thế lực giàu có, tài năng của họ gần như không được phép chia sẻ với người khác. Trong khi đó người nghèo mặc những bộ quần áo cũ của người giàu bỏ đi hoặc tự khâu vá quần áo cho mình. Trong tầng lớp nhân dân có những bộ quần áo được khâu tỉ mỉ, cầu kỳ họ thường mặc vào dịp lễ hội đặc biệt, dạng trang phục này truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và trở thành trang phục dân gian truyền thống, mỗi vùng có một loại trang phục truyền thống khác nhau.
Charles Worth là ông tổ của thời trang cao cấp vì ông là thợ may, là nhà thiết kế độc lập đầu tiên thành công ơ Pariss khi ông tròn 20 tuổi. Ông đến Pari vào năm 1846( cùng là năm Elias Howe phát minh ra máy khâu).
Worth thu hút các quý bà, quý cô trở thành khách hàng quen thuộc cua rông, đặc biệt là hoàng hậu Engenie, phu nhân của hoàng đêa Napoleon III. Đây là phong cách kinh doanh, giới thiệu sản phẩm tốt nhất đến khách hàng, cho đến tận bây giờ trong thế giới trang hào nhoáng của chúng ta, vẫn thuê các diễn viên nổi tiếng, tài tử nổi danh trong các loại hình nghệ thuật để làm đại diện thời trang cho các dòn sản phẩm thời trang, thời điểm này các nhà thiết kế đã dùng hình mẫu người thật, như là một phương tiện giới thiệu mẫu thiết kế mới với công chúng, đây cũng là cơ sở sau này các nhà may ít tên tuổi hơn đã công thức hóa số đo của các nhân vật nổi tiếng ăn mặc đẹp, tạo ra các hình chiêu mẫu, giống như ma nơ canh bây giờ, để mặc sản phẩm họ làm ra và giới thiệu với khách hàng.
Thời tran cao cấp của người Paris phát triển. Vào năm 1868, những nhà thời trang cao cấp của Paris thành lập một hiệp hội thương mại (hiệp hội may nhà nghề), để phát triển thời trang nối tiếp nhau từ Pháp tới các thủ đô khác của Châu Âu. Trong khi đó thue đô Vienna của nước Áo trở thành trung tâm thời trang quan trọng thứ 2 sau Paris. Các thợ may cao cấp đã có ảnh hưởng lớn đến lĩnh vực thời trang hơn 100 năm, định ra các xu hướng phong cách cho tất cả Châu Âu cũng như toàn bộ vùng còn lại của Phương Tây. Giai đoạn này những con búp bê (mô hình thu nhỏ của cơ thể người), hình chiêu mẫu ( tức là Manneqin) thời trang xuất hiện. Với tên gọi là Mannequin (phiên âm sang tiếng việt là Ma nơ canh) là hình mẫu người (3D), mô phỏng hình
Dáng khái quát cơ thể con người , mặc nhũng trang phục cao cấp thu nhỏ, được gửi đi từ Paris như một phương tiện quảng bá thời trang, thông qua những hình mẫu trang phục thu nhỏ, khách hàng được nhận biết sản phẩm đặt may của mình và góp ý, thay đổi chi tiết thiết kế theo ý muốn, sau đó sẽ được gửi trở lại và may thành sản phẩm, thực tế cũng cho thấy một số búp bê hình mẫu này cũng chu du sang các lục địa khác ngoài Châu Âu như Châu Mỹ, người dân ở các vùng này không đủ tiền mua sắm những bộ quần áo đắt tiền, cho nên họ cố gắng sao chép lại mẫu theo một mức độ nào đó.
Trong sản xuất trang phục nói chung và thiết kế thời trang nói riêng thì sự dân chủ hóa thời trang bắt đầu từ khi phát minh ra máy khâu của Elisa Howe năm 1946, sự kiện này đa chuyển nghề may thủ công sang một ngành công nghiệp. Để tiết kiệm chi phí và thời gian các ông chủ bắt đầu xác lập việc kiểm soát sản xuất vượt mức, những người chủ đưa các công nhân, máy móc vào các thành phố lớn, điều này đã khiến nhiều người tìm kiếm việc làm đổvề thành phố. Máy khâu ban đầu dùng để may các loại quần áo đồng phục, phục vụ cho các cuộc nội chiến. Từ đây quân đôi liên quân bang ghi lại các số đo về chiều cao, vòng ngực cuả hàng triệu người lính, để hình thành về cỡ số đầu tiên. Sau chiến tranh các máy khâu và cỡ số theo nhân trắc cơ thể người theo số đông được tập hợp để sản xuất đồng phục, từ việc sản xuất đồng phục, đã thúc đẩy các ông chủ may mặc sản xuất hàng loạt quần áo thường phục, họ đã sang tạo ra các hình chiêu mẫu giống cơ số đo cơ thể con người, để kiểm tra, thử mẫu và chỉnh sửa theo yêu cầu khách hàng, Và từ đây Ma nơ canh được ra đời. Ma nơ canh được xem là công cụ thiết kế quan trọng, nó góp phần sang tạo ra mẫu mới và phản ánh thay đổi của xã hội.
Ma nơ canh được các họa sỹ, thợ may, giảng viên, sinh viên, đặc biệt là các nhà thiết kế thời trang sử dụng thường xuyên trong công việc sang tác mẫu thời trang. Tuy nhiên tùy vào mục đích sử dụng khác nhau mà có các loại Ma nơ canh khác nhau. Ma nơ canh để giảng dạy,bao gồm bán thân và toàn thân, Ma nơ canh để trưng bày sản phẩm thời trang mà chúng ta thường gặp trong các cửa hàng bán sản phẩm thời trang, loại này có gần như đầy đủ các bộ phận giống con người. Ma nơ canh dùng để thiết kế là loại bán thân, hình dạng phổ biến nhất là từ cổ trở xuống đến ngang đùi, có chân để bằng kim loại, xoay tròn và gọn nhẹ, dạng Ma nơ canh này được giảng viên, sinh viên , nhà thiết kế thời trang thường xuyên sử dụng cho công việc của mình, vì phần lớn các chi tiết đầu, tay, chân bị lược đi, để sử dụng dễ dàng hơn khi thao tác thiết kế, thử mẫu. Ngày nay các nước có nền công nghiệp phát triển như Mỹ, Nhật, Anh, Trung Quốc, họ đã sản xuất được nhiều loại Manocmanh mang tính công nghiệp, nhà sản xuất Ma nơ canh với mô hình là Manocanh được sử dụng nhiều trong các xưởng may mẫu, các shop thời trang, các nhà thiết kế thời trang chọn làm phương tiện sáng tác đã làm cho thời tang thực sự khác biệt về kiều dáng và cách thể hiện.
Trang phục thời kỳ Phục hưng
Bước sang thế kỷ 18, các thành viên của triều đình Vua Louis XIV trở thành những người đinh hướng thẩm mỹ, biến Paris thành trung tâm thời trang của Châu Âu. Đặc biệt ngành công nghiếp dệt phát triển mạnh ở LyOn và các thành phố khác của nước Pháp, cung cấp cho triều đình nhiều loại vải, lụa, ruy băng, đăng ten. Từ đây những người thợ may được tài trợ bởi những người giàu có, họ phát triển tay nghề đạt tới trình độ cao sử dụng nguyên liệu đẹp, tinh tế.Thợ may là những người lao động , làm ra sản phẩm thời trang với những chi tiết công phu, kỹ thuật khâu tay được sử dụng nhiều, họ được những thế lực giàu có bảo trợ, may những trang phục đơn chiếc đáp ứng yêu cầu thẩm mỹ của người bảo trợ. Mỗi loại quần áo được may vừa với đo chính xác của khách hàng. Các loại váy, bộ trang phục được khâu đơn chiếc theo chính định kỹ thuật của chủ. Phong cách riêng của thợ may là nhũng bí mật được bảo vệ bởi những thế lực giàu có, tài năng của họ gần như không được phép chia sẻ với người khác. Trong khi đó người nghèo mặc những bộ quần áo cũ của người giàu bỏ đi hoặc tự khâu vá quần áo cho mình. Trong tầng lớp nhân dân có những bộ quần áo được khâu tỉ mỉ, cầu kỳ họ thường mặc vào dịp lễ hội đặc biệt, dạng trang phục này truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và trở thành trang phục dân gian truyền thống, mỗi vùng có một loại trang phục truyền thống khác nhau.
Trang phục dân gian truyền thống
Sự phát triển của thời trang cao cấp bắt đầu từ nước Pháp, Pháp trở thành trung tâm thời trang nhờ sự bảo trợ của triều đìnhvà sự phát triển của ngành công nghiệp tơ lụa ở đây .Ở Pháp được biết đến là thời trang cao cấp (trình độ kĩ thuật may cao, tinh xảo) Bắt đầu phát triển từ Pari,cột mốc cho một nền công nghiệp may mặc toàn diện từ thế kỷ 19. Từ đây nhà thiết kế được biết đến, một nhà thiết kế nam được gọi là Couturier, một nhà thiết kế nữ được gọi là Couturiee.Charles Worth là ông tổ của thời trang cao cấp vì ông là thợ may, là nhà thiết kế độc lập đầu tiên thành công ơ Pariss khi ông tròn 20 tuổi. Ông đến Pari vào năm 1846( cùng là năm Elias Howe phát minh ra máy khâu).
Worth thu hút các quý bà, quý cô trở thành khách hàng quen thuộc cua rông, đặc biệt là hoàng hậu Engenie, phu nhân của hoàng đêa Napoleon III. Đây là phong cách kinh doanh, giới thiệu sản phẩm tốt nhất đến khách hàng, cho đến tận bây giờ trong thế giới trang hào nhoáng của chúng ta, vẫn thuê các diễn viên nổi tiếng, tài tử nổi danh trong các loại hình nghệ thuật để làm đại diện thời trang cho các dòn sản phẩm thời trang, thời điểm này các nhà thiết kế đã dùng hình mẫu người thật, như là một phương tiện giới thiệu mẫu thiết kế mới với công chúng, đây cũng là cơ sở sau này các nhà may ít tên tuổi hơn đã công thức hóa số đo của các nhân vật nổi tiếng ăn mặc đẹp, tạo ra các hình chiêu mẫu, giống như ma nơ canh bây giờ, để mặc sản phẩm họ làm ra và giới thiệu với khách hàng.
Thời tran cao cấp của người Paris phát triển. Vào năm 1868, những nhà thời trang cao cấp của Paris thành lập một hiệp hội thương mại (hiệp hội may nhà nghề), để phát triển thời trang nối tiếp nhau từ Pháp tới các thủ đô khác của Châu Âu. Trong khi đó thue đô Vienna của nước Áo trở thành trung tâm thời trang quan trọng thứ 2 sau Paris. Các thợ may cao cấp đã có ảnh hưởng lớn đến lĩnh vực thời trang hơn 100 năm, định ra các xu hướng phong cách cho tất cả Châu Âu cũng như toàn bộ vùng còn lại của Phương Tây. Giai đoạn này những con búp bê (mô hình thu nhỏ của cơ thể người), hình chiêu mẫu ( tức là Manneqin) thời trang xuất hiện. Với tên gọi là Mannequin (phiên âm sang tiếng việt là Ma nơ canh) là hình mẫu người (3D), mô phỏng hình
Dáng khái quát cơ thể con người , mặc nhũng trang phục cao cấp thu nhỏ, được gửi đi từ Paris như một phương tiện quảng bá thời trang, thông qua những hình mẫu trang phục thu nhỏ, khách hàng được nhận biết sản phẩm đặt may của mình và góp ý, thay đổi chi tiết thiết kế theo ý muốn, sau đó sẽ được gửi trở lại và may thành sản phẩm, thực tế cũng cho thấy một số búp bê hình mẫu này cũng chu du sang các lục địa khác ngoài Châu Âu như Châu Mỹ, người dân ở các vùng này không đủ tiền mua sắm những bộ quần áo đắt tiền, cho nên họ cố gắng sao chép lại mẫu theo một mức độ nào đó.
Trong sản xuất trang phục nói chung và thiết kế thời trang nói riêng thì sự dân chủ hóa thời trang bắt đầu từ khi phát minh ra máy khâu của Elisa Howe năm 1946, sự kiện này đa chuyển nghề may thủ công sang một ngành công nghiệp. Để tiết kiệm chi phí và thời gian các ông chủ bắt đầu xác lập việc kiểm soát sản xuất vượt mức, những người chủ đưa các công nhân, máy móc vào các thành phố lớn, điều này đã khiến nhiều người tìm kiếm việc làm đổvề thành phố. Máy khâu ban đầu dùng để may các loại quần áo đồng phục, phục vụ cho các cuộc nội chiến. Từ đây quân đôi liên quân bang ghi lại các số đo về chiều cao, vòng ngực cuả hàng triệu người lính, để hình thành về cỡ số đầu tiên. Sau chiến tranh các máy khâu và cỡ số theo nhân trắc cơ thể người theo số đông được tập hợp để sản xuất đồng phục, từ việc sản xuất đồng phục, đã thúc đẩy các ông chủ may mặc sản xuất hàng loạt quần áo thường phục, họ đã sang tạo ra các hình chiêu mẫu giống cơ số đo cơ thể con người, để kiểm tra, thử mẫu và chỉnh sửa theo yêu cầu khách hàng, Và từ đây Ma nơ canh được ra đời. Ma nơ canh được xem là công cụ thiết kế quan trọng, nó góp phần sang tạo ra mẫu mới và phản ánh thay đổi của xã hội.
Ma nơ canh được các họa sỹ, thợ may, giảng viên, sinh viên, đặc biệt là các nhà thiết kế thời trang sử dụng thường xuyên trong công việc sang tác mẫu thời trang. Tuy nhiên tùy vào mục đích sử dụng khác nhau mà có các loại Ma nơ canh khác nhau. Ma nơ canh để giảng dạy,bao gồm bán thân và toàn thân, Ma nơ canh để trưng bày sản phẩm thời trang mà chúng ta thường gặp trong các cửa hàng bán sản phẩm thời trang, loại này có gần như đầy đủ các bộ phận giống con người. Ma nơ canh dùng để thiết kế là loại bán thân, hình dạng phổ biến nhất là từ cổ trở xuống đến ngang đùi, có chân để bằng kim loại, xoay tròn và gọn nhẹ, dạng Ma nơ canh này được giảng viên, sinh viên , nhà thiết kế thời trang thường xuyên sử dụng cho công việc của mình, vì phần lớn các chi tiết đầu, tay, chân bị lược đi, để sử dụng dễ dàng hơn khi thao tác thiết kế, thử mẫu. Ngày nay các nước có nền công nghiệp phát triển như Mỹ, Nhật, Anh, Trung Quốc, họ đã sản xuất được nhiều loại Manocmanh mang tính công nghiệp, nhà sản xuất Ma nơ canh với mô hình là Manocanh được sử dụng nhiều trong các xưởng may mẫu, các shop thời trang, các nhà thiết kế thời trang chọn làm phương tiện sáng tác đã làm cho thời tang thực sự khác biệt về kiều dáng và cách thể hiện.