TRI ÂN THẦY CÔ

Thứ tư - 02/11/2022 21:05
Tuổi học trò, cái tuổi hồn nhiên trong sáng với biết bao những kỷ niệm vui, buồn, những sự ngộ nghĩnh đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc.
TRI ÂN THẦY CÔ
       Mỗi con người khi đã lớn lên, có lẽ đều để lại những dấu ấn cho riêng mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời. Tuổi học trò với những mộng mơ, ước mơ bay xa. Những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh chia sẻ những vui buồn cùng ta.
“Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói không thầy sao nên”.
       Thầy cô “người cha, người mẹ” thứ 2. Chao ôi! Chỉ hai tiếng thôi mà sao chúng em cảm thấy cao quý và thiêng liêng đến vậy. Có lẽ rằng tình yêu nghề đã ngấm vào sâu bên trong mỗi người thầy, người cô. Mỗi con người đến khi trở thành những thầy cô giáo thì sự nhiệt huyết, sự tận tình trong mỗi con người lại trào dâng. Để có được những con đường đi riêng của mình, những ước mơ và đi xa hơn là bước vào một tương lai tươi sáng là nhờ vào sự chỉ lối dẫn đường công lao giáo dục của người thầy. Hai tiếng thầy cô thật thiêng liêng cao quý, chúng em sẽ không bao giờ quên được.
Mỗi thầy cô giáo là một người lái đò cần mẫn, luôn luôn thầm lặng.
“Khi thầy viết bảng
Bụi phần rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bụng giảng
Có hạt bụi nào
Rơi trên tóc thầy”
           Có những dòng chữ đi cùng năm tháng, có những trang giáo án trường tồn với thời gian, những nét chữ ấy đã nuôi lớn tâm hồn, tri thức chúng em thành người. Để giờ đây tóc thầy đã bạc, những nếp nhăn đã xuất hiện trên trán thầy cô. Và giờ đây mỗi lớp lớp sinh viên ra trường đó là những lúc chuyến đò cập bến.
 “Một con đò sang ngang
Ôi lòng thầy mênh mang”
      Mỗi một chuyến đò ấy chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô muốn gửi gắm vào mỗi lớp lớp học trò. Và các thế hệ sinh viên luôn biết để làm được điều đó, thầy cô đã phải thức khuya miệt mài với từng trang giáo án để cho sinh viên những bài học thật hay. Công lao ấy làm sao kể hết, làm sao có thể quên, làm sao có thể kể hết. Những giọt mồ hôi lăn trên trán thầy cô không thể dùng những lời văn để kể hết những nỗi vất vả đó. Và những tình yêu thương vô bờ bến ấy biết bao thế hệ sinh viên sẽ luôn luôn giữ mãi trong tim.
Thầy cô không những cho chúng ta tri thức để vào đời mà còn dạy ta những dạo lý làm người. Đó cũng là những bài học đường đời đầu tiên mà tất cả sinh viên trường Đại học Sao Đỏ được học. Tình thương yêu mà thầy cô dành cho các thế hệ học trò giống như tình cảm những người cha, người mẹ dành cho con mình. Chẳng vậy mà người ta thường nói thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai.
Mái trường, nơi bao thế hệ sinh viên được truyền đạt những kiến thức quý báu như ngôi nhà thứ hai với bao yêu thương nồng ấm. Được học dưới mái trường Đại học Sao Đỏ chúng em, các sinh viên khoa May và Thời trang luôn thầm tự hào và biết ơn sâu sắc tới các thầy cô giáo.
“Có một ngôi Sao Đỏ, đẹp tên một doanh nhân
 Có một ngôi Sao Đỏ, nâng cánh én thiên thần”.
      Dù mai sau trên con đường đời dù có gặp nhiều khó khăn nhưng chúng em sẽ luôn vững bước đi qua vì chúng em biết ở một nơi nào đó thầy cô vẫn đang mỉm cười và dõi theo chúng em.
“Thời gian ơi xin hãy ngừng trôi
  Cho chúng em khoanh tay cúi đầu lần nữa
  Gọi tiếng thầy cô với tất cả yêu thương”.

 

Tác giả bài viết: Cựu SV khoa May & TT

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Nghiên cứu khoa học
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập79
  • Hôm nay13,070
  • Tháng hiện tại107,418
  • Tổng lượt truy cập5,842,562
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây